Bạn hoàn toàn có thể sống tốt mà không cần phải là cái cây cao nhất, khỏe nhất, hay đơm hoa nhất. Hãy nhìn thanh lương trà bé nhỏ khiêm tốn mà xem.
Loài cây mọc chậm này có thể được tìm thấy ở khắp nơi, từ triền núi cho tới các khu vườn ngoại ô. Có lẽ bạn chẳng để ý đến sự tồn tại của thanh lương trà phần lớn thời gian trong năm. Cho đến khi chúng kết đầy trái mọng đỏ tươi vào mùa thu. Chim chóc yêu thích quả thanh lương trà và mang hạt của chúng đi khắp nơi – hạt của thanh lương trà còn chẳng nảy mầm cho đến khi được chu du qua hệ tiêu hóa của chim chóc nữa.
Hoa thanh lương trà trắng muốt, khi chín ra quả đỏ chín mọng. Cây thanh lương trà thường mọc thành bụi nhỏ, lá xanh mướt quanh năm nên thường được trồng làm cây cảnh trong các khu vườn và công viên, chúng thường không được người ta quá chú ý cho đến khi bắt đầu ra hoa và cho trái đỏ mọng. Cây thanh trà lặng lẽ lớn, lặng lẽ ra lá, chầm chậm kết hoa và chầm chậm kết những quả mọng đỏ thu hút người nhìn ngắm và chim muông thưởng thức. Chúng không cố phô bày những điều đẹp của mình quanh năm mà cứ từ từ bồi dưỡng để ra trái đẹp khi đến mùa.
Sáng nay khi đọc những dòng này trong cuốn sách “Sống như những cái cây” với các bạn trong Dự án “Buổi sáng diệu kỳ: 90 ngày dậy sớm để có một Tôi mới” với các hoạt động cho Thân khỏe, Tâm an, Trí sáng trong 60 phút đầu ngày, tôi bỗng nhận ra: Mình cũng đã không ngắm nhìn chính mình mỗi ngày. Và tôi tự hỏi sao cây thanh lương trà có thể bền bỉ, kiên trì như vậy dù không ai ngắm nhìn chúng?
Cái cách cây thanh trà bền bỉ sống, ra hoa nhắc tôi nhớ về những lần bị chê bai, những lần không được công nhận từ người xung quanh, những lần bị chối bỏ thành tựu mà bản thân đã nỗ lực. Có buồn, có hụt hẫng, có thất vọng, nhưng tôi không bỏ cuộc, vì tôi biết tôi có đặc điểm riêng của mình, tôi có thế mạnh của mình và tôi muốn có thế giới riêng của mình.
Mỗi ngày ghi nhận điểm mạnh của mình mà không cần sự công nhận từ người khác, mỗi ngày phấn đấu hết mình để xây dựng cộng đồng riêng của mình đó, để một ngày tôi nhận được trái ngọt của niềm vui, thành công nho nhỏ và sự yêu thương trong cộng đồng của mình. Đó là lúc tôi biết, sự kiên trì bền bỉ của mình, niềm tin vào bản thân, ghi nhận những điểm mạnh của mình đã giúp tôi có được trái ngọt riêng cho bản thân mình.
Bản thân mỗi người đều sẽ có những nét riêng biệt, những điểm mạnh cần chúng ta khai phá thay vì sự ghi nhận của bên ngoài. Khi hiểu rõ bản thân và trân trọng chính mình, hạnh phúc bỗng hóa dễ dàng trong mọi quyết định của bản thân.